COVID-19 xảy ra đã khiến hầu hết những kế hoạch của chúng ta trở nên xáo trộn. Tuy nhiên, cuối cùng thì biên giới của Canada và Mexico rồi cũng sẽ mở cửa trở lại, và sẽ có nhiều người khao khát được tận hưởng ánh nắng mặt trời, văn hoá với mức giá tốt. Vì vậy, có thể bạn sẽ muốn nghĩ đến việc tìm những địa điểm mà ít người biết đến hơn.
Phía Bắc Puerto Vallarta là bờ biển Thái Bình Dương kéo dài, mới được các du khách khám phá. Nơi đây được gọi là Riviera Nayarit, với bãi biển dài 192 dặm, được bao bọc bởi khung cảnh tuyệt mỹ của rặng núi Sierra Mardre hùng vĩ. Nơi này cũng thuộc địa phận bang Nayarit.
Làng chài, khu lướt sóng, những chú ngựa polo con, hoa lan dại và những bữa ăn tuyệt vời là một trong số những điểm nổi bật mà tôi đã khám phá trong chuyến đi “hơi hơi cũ” từ hồi mùa thu năm ngoái.
Sau khi làm thủ tục nhận phòng tại khu nghỉ dưỡng mới là Marival Armony Luxury Resort & Suites ở Punta de Mita, tôi thẳng tiến tới chợ phiên cuối tuần La Cruz de Huanacaxtle, diễn ra ở bến tàu La Cruz, vịnh Banderas. Phiên chợ có hơn 170 gian hàng với những lúc nhúc kẻ bán người mua, từ đồ thủ công, đồ ăn, xen lẫn với các loại hình giải trí. Tôi tha thẩn cả tiếng trời để chiêm ngưỡng những món trang sức bạc thủ công, những tượng Huichol (một trong những người bản địa Mexico), những dãy bàn dài chất đầy dâu tây siêu to khổng lồ, mứt, thạch, bánh quy, cà phê hữu cơ, nước ép tươi, rau hữu cơ và mỹ phẩm thủ công, thảm, và quần áo.
Một thú vui cuối tuần khác của tôi là đi xem cận cảnh môn “thể thao vua” tại câu lạc bộ Cưỡi ngựa và Mã cầu (Polo) La Patrona. Nơi đây cách phiên chợ nửa tiếng lái xe về hướng bắc. Dưới bóng râm mát mẻ của khu quan sát, tôi không những được chiêm ngưỡng mấy trận mã cầu, mà còn được thưởng thức bữa xế tự chọn ngoạn mục chỉ với $60. Cứ mỗi món một ít, tôi đã chất đầy dĩa nào là thịt nướng ngon lành, tôm và mực nướng BBQ, rồi cả trái cây và rau củ đủ sắc được thu hoạch từ vườn của câu lạc bộ.
Người chơi mã cầu (tức là polo) cưỡi những con ngựa với bộ lông óng mượt phi băng băng trên sân, trong tay cầm vồ cán dài để đánh một quả bóng nhỏ và cứng, nhắm vào cầu môn của đối phương. Sau trận đấu, khán giả được mời gặp gỡ cầu thủ và những chiến hữu bốn chân của họ. Một con ngựa gỗ đã được dựng lên cho những ai muốn thử vung một cú đánh với cái vồ tương tự. Tới khi thực làm mới thấy không dễ như lúc đứng xem, nhiều ông to cao đã phải trầy trật mãi mới nhắm trúng quả bóng nhỏ ấy.
Ngày hôm sau, tôi lên đường khám phá những thị trấn ven biển quyến rũ nằm rải rác trong khu vực. Đầu tiên là San Francisco, gọi theo tiếng địa phương là San Pancho. Nơi đây được coi là thủ đô văn hóa của bang, có vô số những phòng trưng bày, nhà hàng và tiệm làm bánh. Tôi thăm thú vài tiệm, rồi ngồi trong quảng trường chính im ắng – nơi những người thợ thủ công đã bày bán những con vật làm từ những hột cườm đầy màu sắc, đồ trang sức, đầu lâu và tráng sức cho “dân săn đồ lưu niệm”.
Tôi đặt chân đến thị trân Sayulita sau mười lăm phút lái xe xuôi về phía nam. Thị trấn là một tụ điểm lướt sóng với các cửa hàng được treo đầy bảng cho thuê ván và dạy lướt sóng cho người mới. Một nhân viên bán hàng cho tôi hay, thời điểm tốt nhất để đón sóng là từ tháng 12 đến tháng 4, khi những cơn sóng lừng phía bắc tràn về, tạo ra những con sóng cao ấn tượng. Nhưng thay vì lao mình xuống dòng nước đáng sợ, tôi cùng với những “hodads” khác (tiếng lóng gọi những người xem lướt sóng) để đi dạo trên bãi biển, dõi theo những pha cưỡi sóng giữ thăng bằng xịn nhất.
Trong thị trấn, đi học những con đường lát đá cuội, tôi đi qua rất nhiều phòng trưng bày cũng như các ô cửa sổ nhìn vào gian phòng trưng đầy khăn choàng rebozo bằng lụa, giỏ đan bằng liễu gai và những bộ xương đất sét của các nhân vật trong Lễ hội Người chết. Thoạt nhìn, truyền thống này của người Mexico khá rùng rợn. Thực ra, mỗi đầu tháng 11, Lễ hội được tổ chức trong không khí tươi vui, là một quãng thời gian đẹp đẽ khi mọi người vui chơi trong miền ký ức về những người thân yêu đã qua đời.
-
Marival Sunrise
Đi dạo quanh các cửa hàng làm tôi khát khô và đói lả, nên tôi dừng bước tại nhà hàng Don Pedro để nhâm nhi một ly cocktail sunset marguerita và thưởng thức bữa tối. Nhà hàng nằm trên bãi biển, lợp mái cỏ tranh. Người pha chế kể tôi nghe rằng nơi này được mở cửa hồi năm 1992 bởi hai anh em họ, Damien và Nicolas, từ Los Angeles. Bây giờ thì mọi người đổ xô về đây để thưởng thức món relleno tôm, bạch tuộc Carpaccio và cá ngừ tostada.
-
Bucerias Hearts Market
Lái xe về phía nam khoảng 30 phút, tôi đến Bucerieas, một địa điểm rất nổi tiếng với dân “chim tuyết” Canada (nghĩa là những người từ các vừng lạnh, tìm kiếm những nơi ấm áp hơn trong thời gian mùa đông, thường là người đã nghỉ hưu). Ban đầu đây là một làng chài, trai tráng trong làng đã từng nổi tiếng với việc lặn tìm hàu. Cái tên Bucerieas có nguồn gốc từ động từ Tây Ban Nha ‘bucear, có nghĩa là lặn. Ở đây thì vẫn còn hải sản tuyệt vời nhưng tôi đến đây để thực hiện “nhiệm vụ” có tính giáo dục hơn tại Tequila Pharmacy. Sau khi thử đủ loại thức uống đặc trưng của quốc gia này, được làm từ nước ép cây thùa xanh với hương vị bùng nổ, tôi lang thang qua những quầy bán đồ trang sức hấp dẫn hơn rồi dừng lại tận hưởng sự yên tĩnh và mát mẻ tại nhà thờ Đức Mẹ Hòa Bình ở quảng trường chính.
Thiên nhiên cũng là một phần trong lịch trình của tôi và ngày hôm sau tôi đến Vườn Rừng Lo de Perla, nơi người ta nuôi hoa lan. Hướng dẫn viên của tôi là Vincent, cùng với chú chó Pancho theo sau, đã chỉ cho tôi những chỉ dẫn đầu tiên. “Coi chừng mấy cành cây. Bạn không muốn bị rắn cắn đâu. Cẩn thận nhé.” Ớn quá đi! Sau đó, anh chỉ cho tôi xem một cây sung trắng 300 năm tuổi và giải thích làm sao hạt của nó được sử dụng làm thuốc chống côn trùng. Còn thuốc chống rắn thì sao? Anh ấy đã không có loại nào hết. Nhưng may thay, chú chó Pancho đã đi trước tôi để xua đuổi mọi sinh vật hay cắn.
“Chúng tôi không sử dụng bất kỳ loại hóa chất nào lên cây,” Vincent giải thích. Thay vào đó là một bình xịt dung dịch có tỏi, xà phòng và nước được phun để bảo vệ hoa lan. Khu vườn được ra đời vào năm 2002, sau khi cơn bão Kenna xé toạc vườn ươm cây cọ trước đây. Chú của Vincent từng làm việc tại vườn ươm cọ, đã đề nghị với người chủ tại Mexico City là nên trồng hoa lan dại. “Hiện tại chúng tôi có 3,000 cây lan. Nhờ thụ phấn bằng ong và chim ruồi, chúng tôi sẽ còn phát triển hơn nữa trong những năm tới.”
-
LaCruz Fish Market
Tối đó, tôi dùng bữa ở nhà hàng Hector’s Kitchen ở Punta Mita. Đầu bếp Hector Leyva khai trương nhà hàng năm 2014. Nhà hàng sở hữu một thực đơn đầy sáng tạo với các nguyên liệu địa phương, được trang trí rất bắt mắt và hiện đại. Tôi đã chọn món salad bao gồm sốt hummus, củ dền, các loại rau củ cháy sém, và gọi thêm một phần Mahi Mahi thơm ngon. “Tôi thường mua hai loại cá mỗi ngày tại Chợ cá Las Cruz,” bếp trưởng Hector giải thích. Món tráng miệng là bánh bí ngô tan chảy trong miệng. Riviera Nayarit tràn ngập những điều thú vị và niềm vui bất ngờ. Có nắng, có cát, nhưng nếu bạn dành chút thời gian để dạo quanh, chắc chắn sẽ còn tìm thấy nhiều điểu thú vị hơn mà viên ngọc quý của bờ biển Thái Bình Dương này có thể đem lại.
This content is also available in:
English
See details
0 nhận xét:
Đăng nhận xét